听[tīng] 泉[quán]
朝代:唐
[táng]
作者: 齐己 [qí jǐ]
落[luò] 石[shí] 几[jǐ] 万[wàn] 仞[rèn] ,
冷[lěng] 声[shēng] 飘[piāo] 远[yuǎn] 空[kōng] 。
高[gāo] 秋[qiū] 初[chū] 雨[yǔ] 後[hòu] ,
半[bàn] 夜[yè] 乱[luàn] 山[shān] 中[zhōng] 。
只[zhǐ] 有[yǒu] 照[zhào] 壁[bì] 月[yuè] ,
更[gèng] 无[wú] 吹[chuī] 叶[yè] 风[fēng] 。
几[jǐ] 曾[céng] 庐[lú] 岳[yuè] 听[tīng] ,
到[dào] 晓[xiǎo] 与[yǔ] 僧[sēng] 同[tóng] 。