听[tīng] 笛[dí] 歌[gē]
朝代:唐
[táng]
作者: 刘长卿 [liú cháng qīng]
旧[jiù] 游[yóu] 怜[lián] 我[wǒ] 长[cháng] 沙[shā] 谪[zhé] ,
载[zǎi] 酒[jiǔ] 沙[shā] 头[tóu] 送[sòng] 迁[qiān] 客[kè] 。
天[tiān] 涯[yá] 望[wàng] 月[yuè] 自[zì] 沾[zhān] 衣[yī] ,
江[jiāng] 上[shàng] 何[hé] 人[rén] 复[fù] 吹[chuī] 笛[dí] 。
横[héng] 笛[dí] 能[néng] 令[lìng] 孤[gū] 客[kè] 愁[chóu] ,
渌[lù] 波[bō] 淡[dàn] 淡[dàn] 如[rú] 不[bù] 流[liú] 。
商[shāng] 声[shēng] 寥[liáo] 亮[liàng] 羽[yǔ] 声[shēng] 苦[kǔ] ,
江[jiāng] 天[tiān] 寂[jì] 历[lì] 江[jiāng] 枫[fēng] 秋[qiū] 。
静[jìng] 听[tīng] 关[guān] 山[shān] 闻[wén] 一[yī] 叫[jiào] ,
三[sān] 湘[xiāng] 月[yuè] 色[sè] 悲[bēi] 猨[yuán] 啸[xiào] 。
又[yòu] 吹[chuī] 杨[yáng] 柳[liǔ] 激[jī] 繁[fán] 音[yīn] ,
千[qiān] 里[lǐ] 春[chūn] 色[sè] 伤[shāng] 人[rén] 心[xīn] 。
随[suí] 风[fēng] 飘[piāo] 向[xiàng] 何[hé] 处[chù] 落[luò] ,
唯[wéi] 见[jiàn] 曲[qū] 尽[jìn] 平[píng] 湖[hú] 深[shēn] 。
明[míng] 发[fā] 与[yǔ] 君[jūn] 离[lí] 别[bié] 後[hòu] ,
马[mǎ] 上[shàng] 一[yī] 声[shēng] 堪[kān] 白[bái] 首[shǒu] 。