tí nán fēng jīng shè lán guāng xuān
题南峰精舍蓝光轩 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵彦龄 (zhào yàn líng)

一溪带郭静潺湲,寺在溪旁碧岫巅。
塔影远连空翠坞,钟声高入蔚蓝天。
竹房僧定侵窗月,沙步人稀满树烟。
刚被名缰挽归去,久居应作地行仙。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

yī xī dài guō jìng chán yuán , sì zài xī páng bì xiù diān 。
tǎ yǐng yuǎn lián kōng cuì wù , zhōng shēng gāo rù wèi lán tiān 。
zhú fáng sēng dìng qīn chuāng yuè , shā bù rén xī mǎn shù yān 。
gāng bèi míng jiāng wǎn guī qù , jiǔ jū yìng zuò dì xíng xiān 。

題南峰精舍藍光軒

—— 趙彥齡

一溪带郭靜潺湲,寺在溪旁碧岫巔。
塔影遠連空翠塢,鐘聲高入蔚藍天。
竹房僧定侵窗月,沙步人稀滿樹烟。
剛被名韁挽歸去,久居應作地行仙。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

yī xī dài guō jìng chán yuán , sì zài xī páng bì xiù diān 。
tǎ yǐng yuǎn lián kōng cuì wù , zhōng shēng gāo rù wèi lán tiān 。
zhú fáng sēng dìng qīn chuāng yuè , shā bù rén xī mǎn shù yān 。
gāng bèi míng jiāng wǎn guī qù , jiǔ jū yìng zuò dì xíng xiān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

一条小溪沿着郭城缓缓流淌,寺庙坐落在溪水旁边碧绿的山岗巅峰上。塔影遥遥连绵于空中,钟声高扬入蔚蓝的天空。
竹房里的僧人专心静坐,月光透过窗户洒在房间里,沙地上的脚步声稀少,树间弥漫着淡淡的烟雾。
刚刚被世俗的名誉所束缚的心灵,终于回归自由,久居此地的僧人也将踏上仙行的旅程。
全诗描述了一处宁静幽远的寺庙,周围环境清幽宜人。诗人通过描绘寺庙和自然景观的美丽,抒发了对尘世喧嚣的厌倦,希望能够摆脱尘俗束缚,追求自由与仙逸的心愿。诗意深远,意境优美。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵彦龄介绍:🔈

赵彦龄(一一二四~?),字寿卿。高宗绍兴十八年(一一四八)进士(《绍兴十八年同年小录》)。与曾几有唱和(《茶山集》卷一《赠赵判官寿卿二首》)。今录诗三首。 查看更多>>

赵彦龄的诗:

相关诗词:

寄题朱元晦武夷精舍十二咏 精舍 (jì tí zhū yuán huì wǔ yí jīng shè shí èr yǒng jīng shè)

朝代:宋    作者: 杨万里

忆我南溪北,千岩万壑亭。
妬渠紫阳叟,诧杀一峰青。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

题南峰蓝光轩 (tí nán fēng lán guāng xuān)

朝代:宋    作者: 刘光

百尺擎空窣堵波,羣峰奈此独高何。
鼓钟鸣处是非外,天地望中苍翠多。
闲看野云披玉柱,醉眠秋浪卷银河。
问师乞取窗前月,一榻清风许我麽。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

题仙居南峰寺蓝光轩 (tí xiān jū nán fēng sì lán guāng xuān)

朝代:宋    作者: 郭三益

山光竹影交寒辉,下有碧浸吹涟漪。
沙痕隠隠白鸟去,石声凿凿扁舟归。
芝兰发香禅味远,云雾吐秀人家稀。
须知春事不可挽,杜鹃已绕林中飞。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

题确山梵安寺 (tí què shān fàn ān sì)

朝代:宋    作者: 喻良能

确山风物似齐山,谁着精蓝乱石间。
僧梵四时看紫翠,轩窗终日对孱顔。
暂容借榻松风惬,更欲题诗藓壁悭。
老我还思十年事,飞来峰上晓跻攀。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

寄题上强山精舍寺 (jì tí shàng qiáng shān jīng shè sì)

朝代:唐    作者: 白居易

惯游山水住南州,行尽天台及虎丘。
惟有上强精舍寺,最堪游处未曾游。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

题精舍寺 (tí jīng shè sì)

朝代:唐    作者: 郎士元

石林精舍武溪东,夜扣禅关谒远公。
月在上方诸品静,僧持半偈万缘空。
秋山竟日闻猨啸,落木寒泉听不穷。
惟有双峰最高顶,此心期与故人同。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

题李仲山金影轩 (tí lǐ zhòng shān jīn yǐng xuān)

朝代:宋    作者: 李之仪

金影风光小洞天,蓝桥有路隔云烟。
玉壶叩尽应能语,早晚光明照座边。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

题赵进夫胜轩诗 (tí zhào jìn fū shèng xuān shī)

朝代:宋    作者: 李若水

山色堆蓝重,水光拖练寒。
主人看不足,终日凭栏干。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

写景 抒情

题叠翠轩 (tí dié cuì xuān)

朝代:宋    作者: 谢逸

星落江东化梵宫,楼台金碧骇鱼龙。
此轩端有南康趣,只欠匡庐五老峰。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

动物

柏林寺南望 (bó lín sì nán wàng)

朝代:唐    作者: 郎士元

溪上遥闻精舍钟,泊舟微径度深松。
青山霁後云犹在,画出东南四五峰。

仄平仄仄仄平平,仄仄平仄仄仄平。
仄仄仄平平仄平,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平仄平仄,仄平仄仄仄平平。

写山 寺庙