题[tí] 东[dōng] 林[lín] 寺[sì] 一[yī]
朝代:唐
[táng]
作者: 周碏 [zhōu què]
大[dà] 中[zhōng] 天[tiān] 子[zǐ] 海[hǎi] 恩[ēn] 深[shēn] ,
再[zài] 使[shǐ] 迷[mí] 徒[tú] 识[shí] 佛[fó] 心[xīn] 。
半[bàn] 死[sǐ] 白[bái] 莲[lián] 初[chū] 降[jiàng] [[[] 雨[yǔ] ][]] (云[yún] )(从[cóng] 《殷[yīn] 礼[lǐ] 在[zài] 斯[sī] 堂[táng] 丛[cóng] 书[shū] 》本[běn] 改[gǎi] ),
欲[yù] 成[chéng] 荒[huāng] 地[dì] 又[yòu] 铺[pù] 金[jīn] 。
僧[sēng] 开[kāi] 石[shí] 室[shì] 经[jīng] 犹[yóu] 在[zài] ,
虎[hǔ] 印[yìn] 溪[xī] 泉[quán] 迹[jì] 未[wèi] 沉[chén] 。
谁[shuí] 谓[wèi] 五[wǔ] 湖[hú] 书[shū] 剑[jiàn] 客[kè] ,
此[cǐ] 生[shēng] 重[chóng] 得[dé] 见[jiàn] 东[dōng] 林[lín] 。