题[tí] 报[bào] 恩[ēn] 方[fāng] 丈[zhàng] 宋[sòng] 子[zǐ] 展[zhǎn] 所[suǒ] 作[zuò] 墨[mò] 竹[zhú]
朝代:宋
[sòng]
作者: 冯时行 [féng shí xíng]
丛[cóng] 筠[yún] 抱[bào] 清[qīng] 节[jié] ,
茂[mào] 若[ruò] 含[hán] 幽[yōu] 翠[cuì] 。
孤[gū] 树[shù] 老[lǎo] 风[fēng] 霜[shuāng] ,
空[kōng] 枝[zhī] 少[shǎo] 春[chūn] 意[yì] 。
其[qí] 中[zhōng] 有[yǒu] 磐[pán] 石[shí] ,
人[rén] 莫[mò] 知[zhī] 其[qí] 器[qì] 。
坚[jiān] 顽[wán] 如[rú] 我[wǒ] 心[xīn] ,
脱[tuō] 尽[jìn] 荣[róng] 枯[kū] 累[lèi] 。
画[huà] 不[bù] 与[yǔ] 诗[shī] 谋[móu] ,
诗[shī] 辄[zhé] 穷[qióng] 微[wēi] 理[lǐ] 。
何[hé] 时[shí] 逢[féng] 画[huà] 郎[láng] ,
忘[wàng] 言[yán] 笑[xiào] 相[xiāng] 视[shì] 。