太[tài] 蓬[péng] 景[jǐng] 福[fú] 寺[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 雍沿 [yōng yán]
楼[lóu] 阁[gé] 参[cēn] 差[cī] 耸[sǒng] 茂[mào] 林[lín] ,
危[wēi] 梯[tī] {[{] 土[tǔ] 臼[jiù] }[}] 径[jìng] 几[jǐ] 重[chóng] 深[shēn] 。
周[zhōu] 行[xíng] 岩[yán] 麓[lù] 四[sì] 十[shí] 里[lǐ] ,
下[xià] 视[shì] 井[jǐng] 尘[chén] 千[qiān] 万[wàn] 寻[xún] 。
僧[sēng] 住[zhù] 不[bù] 生[shēng] 云[yún] 水[shuǐ] 兴[xīng] ,
客[kè] 游[yóu] 偷[tōu] 息[xī] 利[lì] 名[míng] 心[xīn] 。
若[ruò] 教[jiào] 工[gōng] 部[bù] 曾[céng] 经[jīng] 此[cǐ] ,
应[yìng] 徧[biàn] 灵[líng] 踪[zōng] 处[chù] 处[chù] 吟[yín] 。