孙[sūn] 少[shǎo] 述[shù] 示[shì] 近[jìn] 诗[shī] 兼[jiān] 仰[yǎng] 高[gāo] 致[zhì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 曾巩 [zēng gǒng]
大[dà] 句[jù] 闳[hóng] 篇[piān] 久[jiǔ] 擅[shàn] 场[chǎng] ,
一[yī] 函[hán] 初[chū] 得[dé] 胜[shèng] 琳[lín] 琅[láng] 。
少[shǎo] 陵[líng] 雅[yǎ] 健[jiàn] 材[cái] 孤[gū] 出[chū] ,
彭[péng] 泽[zé] 清[qīng] 闲[xián] 兴[xīng] 最[zuì] 长[cháng] 。
世[shì] 外[wài] 麒[qí] 麟[lín] 谁[shuí] 可[kě] 系[xì] ,
云[yún] 中[zhōng] 鸿[hóng] 雁[yàn] 本[běn] 高[gāo] 翔[xiáng] 。
白[bái] 头[tóu] 多[duō] 病[bìng] 襄[xiāng] 阳[yáng] 守[shǒu] ,
展[zhǎn] 卷[juàn] 临[lín] 风[fēng] 欲[yù] 自[zì] 强[qiáng] 。