宿[sù] 彰[zhāng] 教[jiào] 寺[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 王之道 [wáng zhī dào]
过[guò] 市[shì] 欲[yù] 投[tóu] 宿[sù] ,
秽[huì] 隘[ài] 非[fēi] 所[suǒ] 安[ān] 。
人[rén] 言[yán] 五[wǔ] 里[lǐ] 余[yú] ,
有[yǒu] 寺[sì] 洁[jié] 且[qiě] 寛[kuān] 。
驱[qū] 驽[nú] 犯[fàn] 泥[ní] 淖[nào] ,
敢[gǎn] 惮[dàn] 风[fēng] 雨[yǔ] 寒[hán] 。
稻[dào] 塍[chéng] 与[yǔ] 兔[tù] 迳[jìng] ,
萦[yíng] 纡[yū] 度[dù] 千[qiān] 盘[pán] 。
衣[yī] 裘[qiú] 被[bèi] 沾[zhān] 湿[shī] ,
脚[jiǎo] 膝[xī] 加[jiā] 蹒[pán] 跚[shān] 。
因[yīn] 思[sī] 圣[shèng] 人[rén] 语[yǔ] ,
後[hòu] 获[huò] 当[dāng] 先[xiān] 难[nán] 。
壮[zhuàng] 哉[zāi] 古[gǔ] 道[dào] 场[chǎng] ,
翬[huī] 飞[fēi] 映[yìng] 层[céng] 峦[luán] 。
秀[xiù] 色[sè] 蔼[ǎi] 松[sōng] 桧[guì] ,
清[qīng] 香[xiāng] 馥[fù] 芝[zhī] 兰[lán] 。
我[wǒ] 心[xīn] 大[dà] 有[yǒu] 得[dé] ,
岂[qǐ] 惟[wéi] 厌[yàn] 游[yóu] 观[guān] 。
行[xíng] 行[xíng] 勿[wù] 踌[chóu] 躇[chú] ,
霁[jì] 日[rì] 升[shēng] 云[yún] 端[duān] 。