四[sì] 用[yòng] 韵[yùn] 其[qí] 四[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 杨公远 [yáng gōng yuǎn]
小[xiǎo] 醉[zuì] 初[chū] 醒[xǐng] 後[hòu] ,
冲[chōng] 寒[hán] 作[zuò] 兴[xīng] 游[yóu] 。
宿[sù] 云[yún] 山[shān] 顶[dǐng] 散[sàn] ,
残[cán] 雪[xuě] 树[shù] 根[gēn] 留[liú] 。
檐[yán] 溜[liū] 悬[xuán] 冰[bīng] 柱[zhù] ,
风[fēng] 威[wēi] 冻[dòng] 玉[yù] 楼[lóu] 。
欲[yù] 吟[yín] 吟[yín] 未[wèi] 稳[wěn] ,
归[guī] 拥[yōng] 地[dì] 炉[lú] 休[xiū] 。