四[sì] 用[yòng] 韵[yùn] 其[qí] 九[jiǔ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 杨公远 [yáng gōng yuǎn]
爱[ài] 梅[méi] 能[néng] 独[dú] 立[lì] ,
不[bù] 与[yǔ] 衆[zhòng] 芳[fāng] 同[tóng] 。
花[huā] 贮[zhù] 香[xiāng] 千[qiān] 斛[hú] ,
梢[shāo] 笼[lóng] 月[yuè] 一[yī] 弓[gōng] 。
倚[yǐ] 松[sōng] 还[huán] 傍[bàng] 竹[zhú] ,
洗[xǐ] 雨[yǔ] 更[gèng] 梳[shū] 风[fēng] 。
和[hé] 靖[jìng] 清[qīng] 吟[yín] 後[hòu] ,
题[tí] 评[píng] 愈[yù] 不[bù] 穷[qióng] 。