疏[shū] 山[shān] 长[zhǎng] 老[lǎo] 善[shàn] 清[qīng] 日[rì] 诵[sòng] 楞[léng] 严[yán] 维[wéi] 摩[mó] 二[èr] 经[jīng] 赋[fù] 小[xiǎo] 诗[shī] 二[èr] 首[shǒu] 示[shì] 之[zhī] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 孙觌 [sūn dí]
弹[tán] 指[zhǐ] 三[sān] 生[shēng] 过[guò] ,
伤[shāng] 心[xīn] 一[yī] 念[niàn] 差[chà] 。
试[shì] 标[biāo] 天[tiān] 上[shàng] 月[yuè] ,
为[wèi] 种[zhǒng] 火[huǒ] 中[zhōng] 花[huā] 。
粗[cū] 识[shí] 禅[chán] 为[wèi] 味[wèi] ,
初[chū] 欣[xīn] 道[dào] 有[yǒu] 牙[yá] 。
老[lǎo] 师[shī] 一[yī] 笑[xiào] 许[xǔ] ,
千[qiān] 劫[jié] 误[wù] 蒸[zhēng] 砂[shā] 。