xiāo gōng shàng rén cǎo shū gē tí cóng 《 shū yuàn jīng huá 》
翛公上人草书歌(题从《书苑菁华》) 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 史松 (shǐ sōng)

真踪草圣今古有,翛公学得谁及否?古人今人一手书,师今书成在两手。
书时须饮一斗酒,醉後扫成龙虎吼。
风雨飘(《书苑菁华》作「惊」)兮魍魉走。
千尺松枝如蠹朽,欲折不折横(《书苑菁华》作「挂」)岩口。
张旭骨,怀素筋,筋骨一时传斯人,斯人传得(《书苑菁华》作「是」)[妙]通神。
攘臂纵横草复真,一身疑是两人身。
(同前,原缺一字。
又见《书苑菁华》卷十七,作者署「史邕」,今据以校补。
)。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。

zhēn zōng cǎo shèng jīn gǔ yǒu , xiāo gōng xué dé shuí jí fǒu ? gǔ rén jīn rén yī shǒu shū , shī jīn shū chéng zài liǎng shǒu 。
shū shí xū yǐn yī dòu jiǔ , zuì hòu sǎo chéng lóng hǔ hǒu 。
fēng yǔ piāo ( 《 shū yuàn jīng huá 》 zuò 「 jīng 」 ) xī wǎng liǎng zǒu 。
qiān chǐ sōng zhī rú dù xiǔ , yù zhé bù zhé héng ( 《 shū yuàn jīng huá 》 zuò 「 guà 」 ) yán kǒu 。
zhāng xù gǔ , huái sù jīn , jīn gǔ yī shí chuán sī rén , sī rén chuán dé ( 《 shū yuàn jīng huá 》 zuò 「 shì 」 ) [ miào ] tōng shén 。
rǎng bì zòng héng cǎo fù zhēn , yī shēn yí shì liǎng rén shēn 。
( tóng qián , yuán quē yī zì 。
yòu jiàn 《 shū yuàn jīng huá 》 juàn shí qī , zuò zhě shǔ 「 shǐ yōng 」 , jīn jù yǐ xiào bǔ 。
) 。

动物

翛公上人草書歌(題從《書苑菁華》)

—— 史松

真蹤草聖今古有,翛公學得誰及否?古人今人一手書,師今書成在兩手。
書時須飲一斗酒,醉後掃成龍虎吼。
風雨飄(《書苑菁華》作「驚」)兮魍魎走。
千尺松枝如蠹朽,欲折不折橫(《書苑菁華》作「掛」)巖口。
張旭骨,懷素筋,筋骨一時傳斯人,斯人傳得(《書苑菁華》作「是」)[妙]通神。
攘臂縱橫草復真,一身疑是兩人身。
(同前,原缺一字。
又見《書苑菁華》卷十七,作者署「史邕」,今據以校補。
)。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。

zhēn zōng cǎo shèng jīn gǔ yǒu , xiāo gōng xué dé shuí jí fǒu ? gǔ rén jīn rén yī shǒu shū , shī jīn shū chéng zài liǎng shǒu 。
shū shí xū yǐn yī dòu jiǔ , zuì hòu sǎo chéng lóng hǔ hǒu 。
fēng yǔ piāo ( 《 shū yuàn jīng huá 》 zuò 「 jīng 」 ) xī wǎng liǎng zǒu 。
qiān chǐ sōng zhī rú dù xiǔ , yù zhé bù zhé héng ( 《 shū yuàn jīng huá 》 zuò 「 guà 」 ) yán kǒu 。
zhāng xù gǔ , huái sù jīn , jīn gǔ yī shí chuán sī rén , sī rén chuán dé ( 《 shū yuàn jīng huá 》 zuò 「 shì 」 ) [ miào ] tōng shén 。
rǎng bì zòng héng cǎo fù zhēn , yī shēn yí shì liǎng rén shēn 。
( tóng qián , yuán quē yī zì 。
yòu jiàn 《 shū yuàn jīng huá 》 juàn shí qī , zuò zhě shǔ 「 shǐ yōng 」 , jīn jù yǐ xiào bǔ 。
) 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
真踪草圣今古有,翛公学得谁及否?古人今人一手书,师今书成在两手。
书写时需饮一斗酒,醉后扫成龙虎吼。
风雨飘兮魍魉走。
千尺松枝如蠹朽,欲折不折横挂岩口。
张旭拥有过人的才华,怀素展示出非凡的精神,二者的才华传承了下来,也传承了通向神奇之境的方法。
攘臂纵横草依然真实,一身仿佛成了两个人的身份。
(原文原有一字缺失,据《书苑菁华》卷十七,作者署「史邕」,据此校补。)。

全文

总结:

这段古文讲述了真踪草圣的传世墨宝,以及翛公在学习书法时的困惑。古人和今人书写书法都有各自的风采,但师从于今的书法,书成后在两人手中都有所表现。书写时要饮酒,并在醉后潇洒地挥毫,形成生动的龙虎吼。诗中也描写了风雨飘荡,魍魉游走的情景。另外,提到了张旭和怀素的才华,他们的才艺传承下来,通向神奇境界。整篇古文充满了对书法艺术的推崇和赞美。

赏析:史松的《翛公上人草书歌》以草书为题材,表达了对翛公(古代书法家张翛)的崇敬和对草书艺术的推崇。诗中旨在探讨古人与今人在书法创作上的传承与创新。
诗人首先提及真踪草圣翛公,质疑现代的书法学习者能否达到他的境界。随后描述了古今书法的联系,强调现代书法学习需汲取古人智慧,形成自己的独特风格。
诗中以饮酒、醉后挥毫作画形象,展现了书法创作时的豁达与奔放。风雨交加下,神秘的魍魉在其中穿梭,为诗增色。
接着描述了草书的神奇,将千尺松枝比喻为枯朽的草书,突显其力不从心。张旭、怀素的名字出现,表明了传统书法的影响与传承,强调了艺术的传统秉承和创新发展。
诗末以“攘臂纵横草复真,一身疑是两人身”表现出书法创作者与作品的融合,展示了书法艺术的神奇与艺术家的个性。
标签: 艺术传承、创新、草书、古人今人

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者史松介绍:🔈

史松,又名史邕,郑滑人。试礼部不第,往游荆州。天成二年至武陵。诗二首。(《全唐诗》无史松诗) 查看更多>>

史松的诗:

相关诗词:

住山後作(题从《小草斋诗话》卷四) (zhù shān hòu zuò tí cóng 《 xiǎo cǎo zhāi shī huà 》 juàn sì )

朝代:唐    作者: 义存

光阴倏忽(《小草斋诗话》作「迅速」)暂须臾,浮世那(《小草斋诗话》作「何」)能得久居。
出岭年登(《祖庭事苑》卷四作「始年」)三十二,入闽(《祖庭事苑》作「如今」)蚤是四旬余。
他非不用频频检(《祖庭事苑》、《小草斋诗话》作「举」),已过还(《祖庭事苑》作「当」)须旋旋除。
为报满朝(《小草斋诗话》作「报与满朝」)朱紫道,阎王(《祖庭事苑》作「罗」)不怕佩金鱼。
(按:《语录》原缺题。
)。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。

观梦龟草书 (guān mèng guī cǎo shū)

朝代:唐    作者: 可朋(僧)

欲尽金锺数斗余,从容攘臂立踟蹰。
先教侍者浓磨墨,不揖傍人欻便书。
画状倒松横洞壑,点麄飞石落空虚。
兴来抹亦成字,只恐张颠颠不如。
(《六艺之一录》二九四引陈思《书苑菁华》)。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。

唐时人为秘书省太常寺官语(题从《古谣谚》卷六七) (táng shí rén wéi mì shū shěng tài cháng sì guān yǔ tí cóng 《 gǔ yáo yàn 》 juàn liù qī )

朝代:唐    作者: 佚名

正字校书,咏诗骑驴。
奉礼太祝,轻裘食肉。
(见《翰苑新书前集》卷二十四引《雍洛灵异记》)。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。

邺下百姓为张嘉佑歌(题从《古谣谚》卷八一) (yè xià bǎi xìng wèi zhāng jiā yòu gē tí cóng 《 gǔ yáo yàn 》 juàn bā yī )

朝代:唐    作者: 佚名

张公张公清且明,蝗虫避境(阙)成,正(《金石萃编》作「巫」)晴(阙)雨(阙)晴。
(见《全唐文》卷三九六尉迟士良《周太师蜀国公碑阴记》,据《金石萃编》卷八二参校。
)(按:张嘉佑,事迹附《旧唐书》卷九九兄《嘉贞传》。
)。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。

八分书歌 (bā fēn shū gē)

朝代:唐    作者: 姚赞

吴兴姚赞能八分,一点一画若崩云。
又如春水绿波纹,上有鵁鶄鸂鶒羣。
(见宋陈思《书苑菁华》卷十七。
)(按:此首似为他人称许姚赞诗。
)。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。

明月湖醉後蔷薇花歌(《文苑英华》三三七《歌行》。《全唐诗》七八五无名氏第一首)(〖1〗《文苑英华》录诗皆署作者姓名,不署字,此说恐未允。) (míng yuè hú zuì hòu qiáng wēi huā gē 《 wén yuàn yīng huá 》 sān sān qī 《 gē xíng 》 。 《 quán táng shī 》 qī bā wǔ wú míng shì dì yī shǒu 〖 1 〗 《 wén yuàn yīng huá 》 lù shī jiē shǔ zuò zhě xìng míng , bù shǔ zì , cǐ shuō kǒng wèi yǔn 。 )

朝代:唐    作者: 英才

空。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。

芝草(题拟) (zhī cǎo tí nǐ )

朝代:唐    作者: 李绅

灵根盘错呈天瑞,宝叶蝉联表地仙。
(见宋陈景沂《全芳备祖後集》卷十一《卉部·芳草》、无名氏《翰苑新书後集》卷十三)。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。

小酉洞(题拟) (xiǎo yǒu dòng tí nǐ )

朝代:唐    作者: 无名氏

山留盘瓠亦(此字疑为「迹」字之误),洞有秦人书。
(见同书卷七五《辰州》引《晏公类要》引。
)。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。

锺陵民为李公谣(题从《古谣谚》卷八一拟) (zhōng líng mín wèi lǐ gōng yáo tí cóng 《 gǔ yáo yàn 》 juàn bā yī nǐ )

朝代:唐    作者: 佚名

李公不愉,吾何以居。
李公不室,我何以逸。
(见《文苑英华》卷八二四苻载《锺陵东湖亭记》)。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。

偈 一 (jì yī)

朝代:唐    作者: 智常

归宗事理绝,日轮正当午。
自在如师子,不与物依怙。
独步四山顶,优游三大路。
吹嘘(《灯录》、《事苑》作「欠呿」)飞禽堕(《灯录》、《事苑》作「坠」),嚬呻衆兽(《灯录》、《事苑》作「邪」)怖。
机竖箭易及,影没手难覆。
施张如(《灯录》、《事苑》作「若」)工(《事苑》作「二」)使,剪截(《灯录》、《事苑》作「裁剪」)成尺度。
巧镂万盘(《灯录》、《事苑》作「般」)名,归宗还似土。
语密(《灯录》、《事苑》作「默」)音声绝,理(《灯录》作「旨」,《事苑》作「音」)妙言(《灯录》、《事苑》作「情」)难措。
弃个耳(《灯录》、《事苑》作「眼」)还聋,取个目还瞽。
一镞破三关,分明箭後路。

平平仄仄平仄仄,平平仄仄平仄仄。仄平平平仄仄平,平平平平仄仄仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄仄平??????平仄仄。
平仄平?平仄平平仄?平??平仄仄仄。
平仄平平○仄仄,仄○仄○○?平仄平平仄?仄??平仄。
○仄仄,平仄平,平仄仄平○平平,平平○仄?平仄平平仄?仄??仄平平。
○仄仄○仄仄平,仄平平仄仄平平。
?平平,平仄仄仄。
仄仄平仄平平仄仄仄,仄仄仄?仄平?,平仄仄仄仄。
?。