石[shí] 笋[sǔn] 行[xíng]
朝代:唐
[táng]
作者: 杜甫 [dù fǔ]
君[jūn] 不[bù] 见[jiàn] 益[yì] 州[zhōu] 城[chéng] 西[xī] 门[mén] ,
陌[mò] 上[shàng] 石[shí] 笋[sǔn] 双[shuāng] 高[gāo] 蹲[dūn] 。
古[gǔ] 来[lái] 相[xiāng] 传[chuán] 是[shì] 海[hǎi] 眼[yǎn] ,
苔[tái] 藓[xiǎn] 蚀[shí] 尽[jìn] 波[bō] 涛[tāo] 痕[hén] 。
雨[yǔ] 多[duō] 往[wǎng] 往[wǎng] 得[dé] 瑟[sè] 瑟[sè] 此[cǐ] 事[shì] 恍[huǎng] 惚[hū] 难[nán] 明[míng] 论[lùn] 。
恐[kǒng] 是[shì] 昔[xī] 时[shí] 卿[qīng] 相[xiāng] 墓[mù] ,
立[lì] 石[shí] 为[wèi] 表[biǎo] 今[jīn] 仍[réng] 存[cún] 。
惜[xī] 哉[zāi] 俗[sú] 态[tài] 好[hǎo] 蒙[méng] 蔽[bì] ,
亦[yì] 如[rú] 小[xiǎo] 臣[chén] 媚[mèi] 至[zhì] 尊[zūn] 。
政[zhèng] 化[huà] 错[cuò] 迕[wǔ] 失[shī] 大[dà] 体[tǐ] ,
坐[zuò] 看[kàn] 倾[qīng] 危[wēi] 受[shòu] 厚[hòu] 恩[ēn] 。
嗟[jiē] 尔[ěr] 石[shí] 笋[sǔn] 擅[shàn] 虚[xū] 名[míng] ,
後[hòu] 来[lái] 未[wèi] 识[shí] 犹[yóu] 骏[jùn] 奔[bēn] 。
安[ān] 得[dé] 壮[zhuàng] 士[shì] 掷[zhì] 天[tiān] 外[wài] ,
使[shǐ] 人[rén] 不[bù] 疑[yí] 见[jiàn] 本[běn] 根[gēn] 。