诗[shī] 品[pǐn] 二[èr] 十[shí] 四[sì] 则[zé] 实[shí] 境[jìng]
朝代:唐
[táng]
作者: 司空图 [sī kōng tú]
取[qǔ] 语[yǔ] 甚[shèn] 直[zhí] ,
计[jì] 思[sī] 匪[fěi] 深[shēn] 。
忽[hū] 逢[féng] 幽[yōu] 人[rén] ,
如[rú] 见[jiàn] 道[dào] 心[xīn] 。
晴[qíng] 磵[jiàn] 之[zhī] 曲[qū] ,
碧[bì] 松[sōng] 之[zhī] 阴[yīn] 。
一[yī] 客[kè] 荷[hé] 樵[qiáo] ,
一[yī] 客[kè] 听[tīng] 琴[qín] 。
情[qíng] 性[xìng] 所[suǒ] 至[zhì] ,
妙[miào] 不[bù] 自[zì] 寻[xún] 。
遇[yù] 之[zhī] 自[zì] 天[tiān] ,
冷[lěng] 然[rán] 希[xī] 音[yīn] 。