师[shī] 伯[bǎi] 浑[hún] 用[yòng] 韵[yùn] 复[fù] 次[cì] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 晁公遡 [cháo gōng sù]
束[shù] 书[shū] 归[guī] 隠[yǐn] 不[bù] 辞[cí] 遥[yáo] ,
庠[xiáng] 序[xù] 懒[lǎn] 陪[péi] 耆[qí] 老[lǎo] 朝[cháo] 。
野[yě] 外[wài] 卜[bǔ] 居[jū] 无[wú] 鬼[guǐ] 瞰[kàn] ,
山[shān] 中[zhōng] 誓[shì] 墓[mù] 以[yǐ] 神[shén] 要[yào] 。
暂[zàn] 来[lái] 同[tóng] 作[zuò] 荔[lì] 枝[zhī] 社[shè] ,
安[ān] 可[kě] 轻[qīng] 违[wéi] 桂[guì] 树[shù] 招[zhāo] 。
已[yǐ] 遣[qiǎn] 官[guān] 奴[nú] 理[lǐ] 琴[qín] 瑟[sè] ,
岂[qǐ] 惟[wéi] 百[bǎi] 戏[xì] 但[dàn] 歌[gē] 樵[qiáo] 。