伤[shāng] 歌[gē] 行[xíng] 四[sì] 首[shǒu] 其[qí] 三[sān]
朝代:宋
[sòng]
作者: 黄庭坚 [huáng tíng jiān]
诸[zhū] 妹[mèi] 欲[yù] 归[guī] 囊[náng] 褚[chǔ] 单[dān] ,
值[zhí] 我[wǒ] 薄[báo] 宦[huàn] 多[duō] 艰[jiān] 难[nán] 。
为[wèi] 吏[lì] 受[shòu] 赇[qiú] 恐[kǒng] 得[dé] 罪[zuì] ,
啜[chuò] 菽[shū] 饮[yǐn] 水[shuǐ] 终[zhōng] 无[wú] 懽[huān] 。
永[yǒng] 怀[huái] 遂[suì] 休[xiū] 一[yī] 夜[yè] 梦[mèng] ,
谁[shuí] 与[yǔ] 少[shǎo] 缓[huǎn] 百[bǎi] 忧[yōu] 端[duān] 。
古[gǔ] 人[rén] 择[zé] 婿[xù] 求[qiú] 过[guò] 寡[guǎ] ,
取[qǔ] 妇[fù] 岂[qǐ] 为[wèi] 谋[móu] 饥[jī] 寒[hán] 。