伤[shāng] 歌[gē] 行[xíng] 四[sì] 首[shǒu] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 黄庭坚 [huáng tíng jiān]
孟[mèng] 氏[shì] 至[zhì] 诚[chéng] 通[tōng] 竹[zhú] 笋[sǔn] ,
姜[jiāng] 诗[shī] 纯[chún] 孝[xiào] 感[gǎn] 渊[yuān] 鱼[yú] 。
古[gǔ] 人[rén] 常[cháng] 欲[yù] 养[yǎng] 志[zhì] 意[yì] ,
君[jūn] 子[zǐ] 不[bù] 唯[wéi] 全[quán] 发[fā] 肤[fū] 。
有[yǒu] 妹[mèi] 言[yán] 归[guī] 奉[fèng] 箕[jī] 帚[zhǒu] ,
仰[yǎng] 谁[shuí] 出[chū] 力[lì] 助[zhù] 葭[jiā] 莩[piǎo] 。
等[děng] 闲[xián] 亲[qīn] 鬓[bìn] 贫[pín] 中[zhōng] 白[bái] ,
自[zì] 悔[huǐ] 从[cóng] 来[lái] 色[sè] 养[yǎng] 疏[shū] 。