山[shān] 友[yǒu] 辞[cí] 山[shān] 鹧[zhè] 姑[gū]
朝代:宋
[sòng]
作者: 王质 [wáng zhì]
山[shān] 鹧[zhè] 姑[gū] ,
山[shān] 鹧[zhè] 姑[gū] ,
林[lín] 深[shēn] 浓[nóng] 淡[dàn] 交[jiāo] 荣[róng] 枯[kū] 。
鈎[gōu] 輈[zhōu] 格[gé] 磔[zhé] 半[bàn] 云[yún] 木[mù] ,
山[shān] 谷[gǔ] 转[zhuǎn] 深[shēn] 声[shēng] 转[zhuǎn] 孤[gū] 。
沙[shā] 易[yì] 行[xíng] ,
泥[ní] 难[nán] 行[xíng] ,
蚤[zǎo] 呼[hū] 春[chūn] 暗[àn] 回[huí] 春[chūn] 明[míng] 。
呜[wū] 呼[hū] 此[cǐ] 友[yǒu] 兮[xī] 同[tóng] 所[suǒ] 归[guī] ,
石[shí] 藤[téng] 屡[lǚ] 罥[juàn] 道[dào] 人[rén] 衣[yī] 。