sān qīng gé
三清阁 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 吴愈 (wú yù)

庐山之胜,秀出斗旁。
参于衡岳,镇东南方。
民人所瞻,神天攸宅。
賫梦之祥,乃兴自昔。
惟天聪明,矜此下民。
监求其莫,恐有不闻。
惟神司之,云轺风马。
乃诹乃访,周游天下。
不疾不速,不察而明。
天何言哉,民无嚬呻。
是为福庭,列圣祗敬。
锡羡隤祉,有感斯应。
明明我圣,惟一乃心。
不显亦临,敢有弗钦。
宝画金扁,徽称明诏。
日月之揭,山川有耀。
邃殿在後,新阁在前。
如君当御,而臣仰焉。
时节冠佩,会朝帝所。
达民之情,佑我圣主。
民戴我圣,与天无极。
天佑我宋,子孙千亿。
民拜稽首,愿垂表经。
从臣刻辞,永锡休声。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。

lú shān zhī shèng , xiù chū dòu páng 。
cān yú héng yuè , zhèn dōng nán fāng 。
mín rén suǒ zhān , shén tiān yōu zhái 。
jī mèng zhī xiáng , nǎi xīng zì xī 。
wéi tiān cōng míng , jīn cǐ xià mín 。
jiān qiú qí mò , kǒng yǒu bù wén 。
wéi shén sī zhī , yún yáo fēng mǎ 。
nǎi zōu nǎi fǎng , zhōu yóu tiān xià 。
bù jí bù sù , bù chá ér míng 。
tiān hé yán zāi , mín wú pín shēn 。
shì wèi fú tíng , liè shèng zhī jìng 。
xī xiàn tuí zhǐ , yǒu gǎn sī yìng 。
míng míng wǒ shèng , wéi yī nǎi xīn 。
bù xiǎn yì lín , gǎn yǒu fú qīn 。
bǎo huà jīn biǎn , huī chēng míng zhào 。
rì yuè zhī jiē , shān chuān yǒu yào 。
suì diàn zài hòu , xīn gé zài qián 。
rú jūn dāng yù , ér chén yǎng yān 。
shí jié guān pèi , huì cháo dì suǒ 。
dá mín zhī qíng , yòu wǒ shèng zhǔ 。
mín dài wǒ shèng , yǔ tiān wú jí 。
tiān yòu wǒ sòng , zǐ sūn qiān yì 。
mín bài qǐ shǒu , yuàn chuí biǎo jīng 。
cóng chén kè cí , yǒng xī xiū shēng 。

三清閣

—— 吳愈

廬山之勝,秀出斗旁。
參于衡岳,鎮東南方。
民人所瞻,神天攸宅。
賫夢之祥,乃興自昔。
惟天聰明,矜此下民。
監求其莫,恐有不聞。
惟神司之,雲軺風馬。
乃諏乃訪,周游天下。
不疾不速,不察而明。
天何言哉,民無嚬呻。
是爲福庭,列聖祗敬。
錫羨隤祉,有感斯應。
明明我聖,惟一乃心。
不顯亦臨,敢有弗欽。
寶畫金扁,徽稱明詔。
日月之揭,山川有耀。
邃殿在後,新閣在前。
如君當御,而臣仰焉。
時節冠珮,會朝帝所。
達民之情,佑我聖主。
民戴我聖,與天無極。
天佑我宋,子孫千億。
民拜稽首,願垂表經。
從臣刻辭,永錫休聲。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。

lú shān zhī shèng , xiù chū dòu páng 。
cān yú héng yuè , zhèn dōng nán fāng 。
mín rén suǒ zhān , shén tiān yōu zhái 。
jī mèng zhī xiáng , nǎi xīng zì xī 。
wéi tiān cōng míng , jīn cǐ xià mín 。
jiān qiú qí mò , kǒng yǒu bù wén 。
wéi shén sī zhī , yún yáo fēng mǎ 。
nǎi zōu nǎi fǎng , zhōu yóu tiān xià 。
bù jí bù sù , bù chá ér míng 。
tiān hé yán zāi , mín wú pín shēn 。
shì wèi fú tíng , liè shèng zhī jìng 。
xī xiàn tuí zhǐ , yǒu gǎn sī yìng 。
míng míng wǒ shèng , wéi yī nǎi xīn 。
bù xiǎn yì lín , gǎn yǒu fú qīn 。
bǎo huà jīn biǎn , huī chēng míng zhào 。
rì yuè zhī jiē , shān chuān yǒu yào 。
suì diàn zài hòu , xīn gé zài qián 。
rú jūn dāng yù , ér chén yǎng yān 。
shí jié guān pèi , huì cháo dì suǒ 。
dá mín zhī qíng , yòu wǒ shèng zhǔ 。
mín dài wǒ shèng , yǔ tiān wú jí 。
tiān yòu wǒ sòng , zǐ sūn qiān yì 。
mín bài qǐ shǒu , yuàn chuí biǎo jīng 。
cóng chén kè cí , yǒng xī xiū shēng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

庐山的胜景,美丽得像斗杓旁边一样突出。
它与衡岳一起,屹立在东南方。
百姓都仰望着它,认为这里是神灵和天地的居所。
传说中有祥瑞的征兆,从古时兴起。
唯有天赐予聪慧,自夸能治理下民。
虽然勤求了解,却恐怕有些未知之处。
只有神明来主宰,乘着云轿和风马降临。
于是祭祀祈福,周游天下。
不忙不慢,不需要刻意观察就能明了。
天要说什么呢?百姓没有怨言。
这就是福庭,列圣人的神灵受到崇敬。
赐予我们丰收和幸福,有了感应和回应。
明明是我圣明的德行,只有一颗心。
不张扬而又居高临下,谁敢不敬仰?
授予宝贵的图画和金色的牌匾,标志着明君的诏令。
日月之光照耀着,山川闪耀辉煌。
深远的殿宇在后,崭新的阁楼在前。
如同您驾驭,而臣下仰望。
在适当的时节佩戴冠冕,前往朝见帝王。
体察百姓的情感,保佑我们的圣主。
百姓崇拜我们的圣君,与天地一样无穷无尽。
天佑我们宋朝,子孙后代无数。
百姓虔诚地跪拜,愿陛下赐下圣表明经。
作为臣子的恭辞,永远传颂您的声名。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吴愈介绍:🔈

吴愈,字季谦,江州德安(今属江西)人。宁宗开禧元年(一二○五)进士。初爲信阳尉,以退金兵功迁知县事。历沿江制置使兼知鄂州。理宗宝庆二年(一二二六),除秘书丞,累迁户部侍郎兼国史院编修官、实录院检讨官(《南宋馆阁续录》卷七、九)。官终兵部侍郎。事见《永乐大典》卷六七○一引《江州志》、明嘉靖《九江府志》卷一三。 查看更多>>

吴愈的诗:

相关诗词:

盘墅 登三清阁 (pán shù dēng sān qīng gé)

朝代:宋    作者: 黄由

才到松陵即是家,三清阁下寂无譁。
小臣愧乏丝毫报,深炷炉香静点茶。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。

元日词 御阁 其三 (yuán rì cí yù gé qí sān)

朝代:宋    作者: 晏殊

南国雕胡奉紫庭,九重楼阁瑞云生。
丹毫玉策延洪算,八表欢娱四海清。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。

怀黄梅三阁 吟阁 (huái huáng méi sān gé yín gé)

朝代:宋    作者: 杨杰

二十年前令,曾来阁上吟。
如今头已白,诗有壮时心。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。

天宫小阁纳凉 其三 (tiān gōng xiǎo gé nà liáng qí sān)

朝代:宋    作者: 邵雍

小阁清风岂易当,一般情味若羲皇。
洛阳有客不知姓,二十年来享此凉。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。

和杨公济钱塘西湖百题 清隐阁 (hé yáng gōng jì qián táng xī hú bǎi tí qīng yǐn gé)

朝代:宋    作者: 郭祥正

阁近山中寺,谁为清隐人。
移文招不得,骑马入红尘。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。

抒情 隐逸

题清风阁 (tí qīng fēng gé)

朝代:宋    作者: 赵拚

锦川城里玉溪横,溪上浮图画阁明。
我念官拘登未暇,有风终日为谁清。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。

澄清阁在 (chéng qīng gé zài)

朝代:宋    作者: 祖无择

范滂雅志在澄清,今日廉车命阁名。
华榜高标虽具美,奈何长是困苍生。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。

小集清晖阁因唤渡把酒昌甫倏至 (xiǎo jí qīng huī gé yīn huàn dù bǎ jiǔ chāng fǔ shū zhì)

朝代:宋    作者: 韩淲

小醉清晖阁,横江更一杯。
远山寒日晚,诗老忽然来。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。

早秋登天宫寺阁赠诸客 (zǎo qiū dēng tiān gōng sì gé zèng zhū kè)

朝代:唐    作者: 白居易

天宫阁上醉萧辰,丝管闲听酒慢巡。
为向凉风清景道,今朝属我两三人。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。

三阁辞四首 一 (sān gé cí sì shǒu yī)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

贵人三阁上,日晏未梳头。
不应有恨事,娇甚却成愁。

平平平○,仄仄仄仄。
○平平仄,仄平平平。
平平仄平,平平平仄。
○仄平平,仄○仄仄。
平平平平,平仄仄平。
○平○仄,仄仄仄○。
平平○平,平平平仄。
仄平仄仄,平平平仄。
仄仄仄仄,仄仄平平。
平平平平,平平平平。
仄平仄○,仄仄平仄。
仄仄平仄,仄仄平○。
平平仄仄,平仄仄平。
仄仄仄○,仄仄仄平。
仄仄平○,平○平仄。
仄仄平仄,平平仄仄。
仄仄仄仄,平仄仄平。
○平○仄,平平仄平。
平仄○仄,仄平仄仄。
仄平平平,仄仄仄仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄仄仄,仄平平仄。
平仄平仄,仄平仄平。
○平仄平,仄仄平平。