人[rén] 玉[yù] 吟[yín]
朝代:宋
[sòng]
作者: 邵雍 [shào yōng]
玉[yù] 不[bù] 自[zì] 珍[zhēn] 人[rén] 与[yǔ] 珍[zhēn] ,
人[rén] 珍[zhēn] 何[hé] 谢[xiè] 玉[yù] 之[zhī] 纯[chún] 。
然[rán] 知[zhī] 粹[cuì] 美[měi] 如[rú] 终[zhōng] 一[yī] ,
更[gèng] 看[kàn] 清[qīng] 光[guāng] 表[biǎo] 里[lǐ] 真[zhēn] 。
韬[tāo] 韫[yùn] 有[yǒu] 名[míng] 初[chū] 在[zài] 石[shí] ,
琢[zhuó] 磨[mó] 成[chéng] 器[qì] 却[què] 须[xū] 人[rén] 。
古[gǔ] 人[rén] 已[yǐ] 死[sǐ] 不[bù] 复[fù] 见[jiàn] ,
被[bèi] 褐[hè] 之[zhī] 言[yán] 不[bù] 谬[miù] 云[yún] 。