秋[qiū] 雨[yǔ]
朝代:唐
[táng]
作者: 温庭筠 [wēn tíng yún]
云[yún] 满[mǎn] 鸟[niǎo] 行[xíng] 灭[miè] ,
池[chí] 凉[liáng] 龙[lóng] 气[qì] 腥[xīng] 。
斜[xié] 飘[piāo] 看[kàn] 棊[qí] 簟[diàn] ,
疎[shū] 洒[sǎ] 望[wàng] 山[shān] 亭[tíng] 。
细[xì] 响[xiǎng] 鸣[míng] 林[lín] 叶[yè] ,
圆[yuán] 文[wén] 破[pò] 沼[zhǎo] 萍[píng] 。
秋[qiū] 阴[yīn] 杳[yǎo] 无[wú] 际[jì] ,
平[píng] 野[yě] 但[dàn] 冥[míng] 冥[míng] 。