秋[qiū] 怀[huái] 十[shí] 三[sān]
朝代:唐
[táng]
作者: 孟郊 [mèng jiāo]
霜[shuāng] 气[qì] 入[rù] 病[bìng] 骨[gǔ] ,
老[lǎo] 人[rén] 身[shēn] 生[shēng] 冰[bīng] 。
衰[shuāi] 毛[máo] 暗[àn] 相[xiāng] 刺[cì] ,
冷[lěng] 痛[tòng] 不[bù] 可[kě] 胜[shèng] 。
鷕[yǎo] 鷕[yǎo] 伸[shēn] 至[zhì] 明[míng] ,
强[qiáng] 强[qiáng] 揽[lǎn] 所[suǒ] 凭[píng] 。
瘦[shòu] 坐[zuò] 形[xíng] 欲[yù] 折[zhé] ,
腹[fù] 饥[jī] 心[xīn] 将[jiāng] 崩[bēng] 。
劝[quàn] 药[yào] 左[zuǒ] 右[yòu] 愚[yú] ,
言[yán] 语[yǔ] 如[rú] 见[jiàn] 憎[zēng] 。
耸[sǒng] 耳[ěr] 噎[yē] 神[shén] 开[kāi] ,
始[shǐ] 知[zhī] 功[gōng] 用[yòng] 能[néng] 。
日[rì] 中[zhōng] 视[shì] 余[yú] 疮[chuāng] ,
暗[àn] 隙[xì] 闻[wén] 绳[shéng] 蝇[yíng] 。
彼[bǐ] 齅[xiù] 一[yī] 何[hé] 酷[kù] ,
此[cǐ] 味[wèi] 半[bàn] 点[diǎn] 凝[níng] 。
潜[qián] 毒[dú] 尔[ěr] 无[wú] 厌[yàn] ,
余[yú] 生[shēng] 我[wǒ] 堪[kān] 矜[jīn] 。
冻[dòng] 飞[fēi] 幸[xìng] 不[bù] 远[yuǎn] ,
冬[dōng] 令[lìng] 反[fǎn] 心[xīn] 惩[chéng] 。
出[chū] 没[mò] 各[gè] 有[yǒu] 时[shí] ,
寒[hán] 热[rè] 苦[kǔ] 相[xiāng] 凌[líng] 。
仰[yǎng] 谢[xiè] 调[diào] 运[yùn] 翁[wēng] ,
请[qǐng] 命[mìng] 愿[yuàn] 有[yǒu] 徵[zhǐ] 。