清[qīng] 远[yuǎn] 江[jiāng] 峡[xiá] 山[shān] 寺[sì]
朝代:唐
[táng]
作者: 张说 [zhāng yuè]
流[liú] 落[luò] 经[jīng] 荒[huāng] 外[wài] ,
逍[xiāo] 遥[yáo] 此[cǐ] 梵[fàn] 宫[gōng] 。
云[yún] 峰[fēng] 吐[tǔ] 月[yuè] 白[bái] ,
石[shí] 壁[bì] 淡[dàn] 烟[yān] 红[hóng] 。
宝[bǎo] 塔[tǎ] 灵[líng] 仙[xiān] 涌[yǒng] ,
悬[xuán] 龛[kān] 造[zào] 化[huà] 功[gōng] 。
天[tiān] 香[xiāng] 涵[hán] 竹[zhú] 气[qì] ,
虚[xū] 呗[bài] 引[yǐn] 松[sōng] 风[fēng] 。
檐[yán] 牖[yǒu] 飞[fēi] 花[huā] 入[rù] ,
廊[láng] 房[fáng] 激[jī] 水[shuǐ] 通[tōng] 。
猿[yuán] 鸣[míng] 知[zhī] 谷[gǔ] 静[jìng] ,
鱼[yú] 戏[xì] 辨[biàn] 江[jiāng] 空[kōng] 。
静[jìng] 默[mò] 将[jiāng] 何[hé] 贵[guì] ,
惟[wéi] 应[yìng] 心[xīn] 境[jìng] 同[tóng] 。