僻[pì] 居[jū] 酬[chóu] 友[yǒu] 人[rén]
朝代:唐
[táng]
作者: 伍乔 [wǔ qiáo]
僻[pì] 居[jū] 虽[suī] 爱[ài] 近[jìn] 林[lín] 泉[quán] ,
幽[yōu] 径[jìng] 闲[xián] 居[jū] 碧[bì] 藓[xiǎn] 连[lián] 。
向[xiàng] 竹[zhú] 掩[yǎn] 扉[fēi] 随[suí] 鹤[hè] 息[xī] ,
就[jiù] 溪[xī] 安[ān] 石[shí] 学[xué] 僧[sēng] 禅[chán] 。
古[gǔ] 琴[qín] 带[dài] 月[yuè] 音[yīn] 声[shēng] 亮[liàng] ,
山[shān] 果[guǒ] 经[jīng] 霜[shuāng] 气[qì] 味[wèi] 全[quán] 。
多[duō] 谢[xiè] 故[gù] 交[jiāo] 怜[lián] 朴[pǔ] 野[yě] ,
隔[gé] 云[yún] 时[shí] 复[fù] 寄[jì] 佳[jiā] 篇[piān] 。