偶[ǒu] 题[tí]
朝代:唐
[táng]
作者: 温庭筠 [wēn tíng yún]
微[wēi] 风[fēng] 和[hé] 暖[nuǎn] 日[rì] 鲜[xiān] 明[míng] ,
草[cǎo] 色[sè] 迷[mí] 人[rén] 向[xiàng] 渭[wèi] 城[chéng] 。
吴[wú] 客[kè] 卷[juàn] 帘[lián] 闲[xián] 不[bù] 语[yǔ] ,
楚[chǔ] 娥[é] 攀[pān] 树[shù] 独[dú] 含[hán] 情[qíng] 。
红[hóng] 垂[chuí] 果[guǒ] 蔕[dì] 樱[yīng] 桃[táo] 重[chóng] ,
黄[huáng] 染[rǎn] 花[huā] 丛[cóng] 蝶[dié] 粉[fěn] 轻[qīng] 。
自[zì] 恨[hèn] 青[qīng] 楼[lóu] 无[wú] 近[jìn] 信[xìn] ,
不[bù] 将[jiāng] 心[xīn] 事[shì] 许[xǔ] 卿[qīng] 卿[qīng] 。