梅[méi] 花[huā] 七[qī] 律[lǜ] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 张道洽 [zhāng dào qià]
南[nán] 堂[táng] 深[shēn] 处[chù] 向[xiàng] 阳[yáng] 身[shēn] ,
第[dì] 一[yī] 东[dōng] 风[fēng] 信[xìn] 息[xī] 真[zhēn] 。
树[shù] 冷[lěng] 花[huā] 清[qīng] 无[wú] 俗[sú] 韵[yùn] ,
天[tiān] 寒[hán] 日[rì] 暮[mù] 有[yǒu] 佳[jiā] 人[rén] 。
林[lín] 逋[bū] 眼[yǎn] 目[mù] 才[cái] 能[néng] 识[shí] ,
何[hé] 逊[xùn] 心[xīn] 情[qíng] 独[dú] 见[jiàn] 亲[qīn] 。
养[yǎng] 就[jiù] 枝[zhī] 头[tóu] 金[jīn] 鼎[dǐng] 实[shí] ,
千[qiān] 花[huā] 陌[mò] 上[shàng] 已[yǐ] 成[chéng] 尘[chén] 。