梅[méi] 花[huā] 二[èr] 十[shí] 首[shǒu] 其[qí] 九[jiǔ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 张道洽 [zhāng dào qià]
行[xíng] 尽[jìn] 荒[huāng] 林[lín] 一[yī] 径[jìng] 苔[tái] ,
竹[zhú] 稍[shāo] 深[shēn] 处[chù] 数[shù] 枝[zhī] 开[kāi] 。
绝[jué] 知[zhī] 南[nán] 雪[xuě] 羞[xiū] 相[xiāng] 并[bìng] ,
欲[yù] 嫁[jià] 东[dōng] 风[fēng] 耻[chǐ] 自[zì] 媒[méi] 。
无[wú] 主[zhǔ] 野[yě] 桥[qiáo] 随[suí] 月[yuè] 管[guǎn] ,
有[yǒu] 根[gēn] 寒[hán] 谷[gǔ] 也[yě] 春[chūn] 回[huí] 。
醉[zuì] 余[yú] 不[bù] 睡[shuì] 庭[tíng] 前[qián] 地[dì] ,
只[zhī] 恐[kǒng] 忽[hū] 吹[chuī] 花[huā] 落[luò] 来[lái] 。