满[mǎn] 庭[tíng] 芳[fāng]
朝代:宋
[sòng]
作者: 黄庭坚 [huángtíngjiān]
明[míng] 眼[yǎn] 空[kōng] 青[qīng] ,
忘[wàng] 忧[yōu] 萱[xuān] 草[cǎo] ,
翠[cuì] 玉[yù] 闲[xián] 淡[dàn] 疏[shū] 妆[zhuāng] 。
小[xiǎo] 来[lái] 歌[gē] 舞[wǔ] ,
长[cháng] 是[shì] 倚[yǐ] 风[fēng] 光[guāng] 。
我[wǒ] 已[yǐ] 逍[xiāo] 遥[yáo] 物[wù] 外[wài] ,
人[rén] 冤[yuān] 道[dào] 、别[bié] 有[yǒu] 思[sī] 量[liang] 。
难[nán] 忘[wàng] 处[chù] ,
良[liáng] 辰[chén] 美[měi] 景[jǐng] ,
襟[jīn] 袖[xiù] 有[yǒu] 馀[yú] 香[xiāng] 。
鸳[yuān] 鸯[yāng] 。
头[tóu] 白[bái] 早[zǎo] ,
多[duō] 情[qíng] 易[yì] 感[gǎn] ,
红[hóng] 蓼[liǎo] 池[chí] 塘[táng] 。
又[yòu] 须[xū] 得[dé] ,
尊[zūn] 前[qián] 席[xí] 上[shàng] 成[chéng] 双[shuāng] 。
些[xiē] 子[zǐ] 风[fēng] 流[liú] 罪[zuì] 过[guo] ,
都[dōu] 说[shuō] 与[yǔ] 、明[míng] 月[yuè] 空[kōng] 床[chuáng] 。
难[nán] 拘[jū] 管[guǎn] ,
朝[cháo] 云[yún] 暮[mù] 雨[yǔ] ,
分[fēn] 付[fù] 楚[chǔ] 襄[xiāng] 王[wáng] 。