龙[lóng] 兴[xīng] 禅[chán] 师[shī] 大[dà] 阳[yáng] 的[de] 孙[sūn] 居[jū] 枯[kū] 木[mù] 堂[táng] 新[xīn] 植[zhí] 楚[chǔ] 竹[zhú] 余[yú] 爱[ài] 其[qí] 家[jiā] 风[fēng] 为[wèi] 赋[fù] 之[zhī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释德洪 [shì dé hóng]
门[mén] 外[wài] 追[zhuī] 犇[bēn] 没[méi] 马[mǎ] 尘[chén] ,
堂[táng] 中[zhōng] 安[ān] 顿[dùn] 自[zì] 由[yóu] 身[shēn] 。
修[xiū] 筠[yún] 有[yǒu] 泪[lèi] 知[zhī] 谁[shuí] 恨[hèn] ,
枯[kū] 木[mù] 开[kāi] 花[huā] 为[wèi] 我[wǒ] 春[chūn] 。
隔[gé] 岸[àn] 云[yún] 山[shān] 犹[yóu] 可[kě] 借[jiè] ,
满[mǎn] 怀[huái] 风[fēng] 月[yuè] 未[wèi] 全[quán] 贫[pín] 。
小[xiǎo] 诗[shī] 勿[wù] 笑[xiào] 清[qīng] 如[rú] 画[huà] ,
聊[liáo] 为[wèi] 高[gāo] 人[rén] 戏[xì] 写[xiě] 真[zhēn] 。