凌[líng] 晨[chén] 马[mǎ] 上[shàng] 得[dé] 惠[huì] 诗[shī] 再[zài] 次[cì] 元[yuán] 韵[yùn] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 韦骧 [wéi xiāng]
诗[shī] 筒[tǒng] 方[fāng] 讶[yà] 惠[huì] 音[yīn] 稀[xī] ,
击[jī] 鉢[bō] 来[lái] 篇[piān] 果[guǒ] 不[bù] 迟[chí] 。
定[dìng] 欲[yù] 擅[shàn] 场[chǎng] 专[zhuān] 独[dú] 胜[shèng] ,
岂[qǐ] 容[róng] 遗[yí] 帼[guó] 久[jiǔ] 相[xiāng] 持[chí] 。
招[zhāo] 邀[yāo] 近[jìn] 想[xiǎng] 融[róng] 樽[zūn] 满[mǎn] ,
往[wǎng] 返[fǎn] 多[duō] 惭[cán] 孺[rú] 榻[tà] 施[shī] 。
况[kuàng] 得[dé] 鸾[luán] 弦[xián] 声[shēng] 出[chū] 幌[huǎng] ,
肯[kěn] 教[jiào] 马[mǎ] 足[zú] 自[zì] 稽[jī] 期[qī] 。