李[lǐ] 户[hù] 曹[cáo] 小[xiǎo] 妓[jì] 天[tiān] 得[dé] 善[shàn] 击[jī] 越[yuè] 器[qì] 以[yǐ] 成[chéng] 曲[qū] 章[zhāng]
朝代:唐
[táng]
作者: 方干 [fāng gān]
越[yuè] 器[qì] 敲[qiāo] 来[lái] 曲[qǔ] 调[diào] 成[chéng] ,
腕[wàn] 头[tóu] 匀[yún] 滑[huá] 自[zì] 轻[qīng] 清[qīng] 。
随[suí] 风[fēng] 摇[yáo] 曳[yè] 有[yǒu] 余[yú] 韵[yùn] ,
测[cè] 水[shuǐ] 浅[qiǎn] 深[shēn] 多[duō] 泛[fàn] 声[shēng] 。
昼[zhòu] 漏[lòu] 丁[dīng] 当[dāng] 相[xiāng] 续[xù] 滴[dī] ,
寒[hán] 蝉[chán] 计[jì] 会[huì] 一[yī] 时[shí] 鸣[míng] 。
若[ruò] 教[jiào] 进[jìn] 上[shàng] 梨[lí] 园[yuán] 去[qù] ,
衆[zhòng] 乐[lè] 无[wú] 由[yóu] 更[gèng] 擅[shàn] 名[míng] 。