理[lǐ] 公[gōng] 岩[yán]
朝代:宋
[sòng]
作者: 董嗣杲 [dǒng sì gǎo]
西[xī] 来[lái] 识[shí] 得[dé] 此[cǐ] 云[yún] 根[gēn] ,
终[zhōng] 此[cǐ] 云[yún] 根[gēn] 护[hù] 法[fǎ] 门[mén] 。
由[yóu] 晋[jìn] 尚[shàng] 传[chuán] 斯[sī] 语[yǔ] 在[zài] ,
到[dào] 今[jīn] 休[xiū] 想[xiǎng] 旧[jiù] 岩[yán] 存[cún] 。
天[tiān] 开[kāi] 教[jiào] 观[guān] 香[xiāng] 灯[dēng] 盛[shèng] ,
人[rén] 仰[yǎng] 胡[hú] 僧[sēng] 相[xiàng] 貌[mào] 尊[zūn] 。
行[xíng] 果[guǒ] 芟[shān] 教[jiào] 荆[jīng] 棘[jí] 尽[jìn] ,
分[fēn] 明[míng] 只[zhī] 手[shǒu] 破[pò] 沉[chén] 昏[hūn] 。