老[lǎo] 人[rén] 岩[yán]
朝代:宋
[sòng]
作者: 李惟德 [lǐ wéi dé]
绝[jué] 巘[yǎn] 棱[léng] 层[céng] 面[miàn] 势[shì] 尊[zūn] ,
老[lǎo] 人[rén] 岩[yán] 洞[dòng] 更[gèng] 连[lián] 轩[xuān] 。
何[hé] 时[shí] 凿[záo] 出[chū] 青[qīng] 云[yún] 路[lù] ,
尽[jìn] 日[rì] 高[gāo] 开[kāi] 碧[bì] 玉[yù] 门[mén] 。
静[jìng] 照[zhào] 井[jǐng] 闾[lǘ] 森[sēn] 宝[bǎo] 秘[mì] ,
灵[líng] 摩[mó] 星[xīng] 斗[dòu] 弄[nòng] 清[qīng] 温[wēn] 。
直[zhí] 须[xū] 赋[fù] 有[yǒu] 神[shén] 仙[xiān] 骨[gǔ] ,
便[biàn] 好[hǎo] 飞[fēi] 腾[téng] 向[xiàng] 上[shàng] 奔[bēn] 。