九[jiǔ] 日[rì] 同[tóng] 诸[zhū] 公[gōng] 殊[shū] 俗[sú] 之[zhī] 作[zuò]
朝代:唐
[táng]
作者: 马云奇 [mǎ yún qí]
一[yī] 人[rén] 歌[gē] 唱[chàng] 数[shù] 人[rén] 啼[tí] ,
拭[shì] 泪[lèi] 相[xiāng] 看[kàn] 意[yì] 转[zhuǎn] 迷[mí] 。
不[bù] 见[jiàn] 书[shū] 传[chuán] 清[qīng] (青[qīng] )海[hǎi] 北[běi] ,
只[zhī] 知[zhī] 魂[hún] 断[duàn] 陇[lǒng] 山[shān] 西[xī] 。
登[dēng] 高[gāo] 乍[zhà] 似[sì] 云[yún] 霄[xiāo] 近[jìn] ,
寓[yù] 目[mù] 仍[réng] 惊[jīng] 草[cǎo] 树[shù] 低[dī] 。
菊[jú] 酒[jiǔ] 何[hé] 须[xū] 频[pín] 劝[quàn] 酌[zhuó] ,
自[zì] 然[rán] 心[xīn] 醉[zuì] 已[yǐ] 如[rú] 泥[ní] 。
(太[tài] 常[cháng] 妻[qī] 曰[yuē] 一[yī] 日[rì] 不[bù] 斋[zhāi] 醉[zuì] 如[rú] 泥[ní] )。