jīng gù gōng nǚ fén yǒu gǎn èr shǒu èr
经故宫女坟有感(二首) 二
朝代:唐
[táng]
作者: 聂通志 [niè tōng zhì]
长[cháng] 郊[jiāo] 烟[yān] 淡[dàn] 月[yuè] 华[huá] 清[qīng] ,
因[yīn] 醉[zuì] 荒[huāng] 坟[fén] 半[bàn] 夜[yè] 醒[xǐng] 。
失[shī] 路[lù] 孤[gū] 吟[yín] 不[bù] 胜[shèng] 苦[kǔ] ,
暗[àn] 中[zhōng] 应[yīng] 有[yǒu] 鬼[guǐ] 神[shén] 听[tīng] 。
(《万[wàn] 首[shǒu] 唐[táng] 人[rén] 绝[jué] 句[jù] 》三[sān] 五[wǔ] 〖[〖] 1[1] 〗[〗] )(〖[〖] 1[1] 〗[〗] 此[cǐ] 指[zhǐ] 明[míng] 赵[zhào] 宧[yí] 光[guāng] 、黄[huáng] 习[xí] 远[yuǎn] 重[chóng] 订[dìng] 本[běn] 。
又[yòu] 见[jiàn] 《才[cái] 鬼[guǐ] 记[jì] 》卷[juàn] 七[qī] 。
)。