简[jiǎn] 寂[jì] 观[guān]
朝代:唐
[táng]
作者: 孙鲂 [sūn fáng]
[[[] 廊[láng] ][]] (郎[láng] )殿[diàn] 与[yǔ] 云[yún] 连[lián] ,
紫[zǐ] 霄[xiāo] 苍[cāng] 翠[cuì] 边[biān] 。
自[zì] 然[rán] 应[yīng] 有[yǒu] 药[yào] ,
谁[shuí] 敢[gǎn] 道[dào] 无[wú] 仙[xiān] ?
藓[xiǎn] 色[sè] 吞[tūn] 崖[yá] 径[jìng] ,
松[sōng] 声[shēng] 让[ràng] 瀑[pù] 泉[quán] 。
未[wèi] 能[néng] 长[cháng] 息[xī] 去[qù] ,
岂[qǐ] 便[biàn] 是[shì] 前[qián] 缘[yuán] !
(见[jiàn] 《吉[jí] 石[shí] 盦[ān] 丛[cóng] 书[shū] 》本[běn] 《庐[lú] 山[shān] 记[jì] 》卷[juàn] 四[sì] 。
「廊[láng] 」字[zì] 从[cóng] 《殷[yīn] 礼[lǐ] 在[zài] 斯[sī] 堂[táng] 丛[cóng] 书[shū] 》本[běn] 改[gǎi] 。
)。