寄[jì] 吴[wú] 正[zhèng] 仲[zhòng] 却[què] 蒙[méng] 马[mǎ] 行[xíng] 之[zhī] 都[dōu] 官[guān] 梅[méi] 圣[shèng] 俞[yú] 太[tài] 博[bó] 和[hé] 寄[jì] 依[yī] 韵[yùn] 酬[chóu] 之[zhī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 王安石 [wáng ān shí]
山[shān] 水[shuǐ] 玄[xuán] 晖[huī] 去[qù] 後[hòu] 空[kōng] ,
骚[sāo] 人[rén] 还[huán] 向[xiàng] 此[cǐ] 间[jiān] 穷[qióng] 。
小[xiǎo] 诗[shī] 聊[liáo] 与[yǔ] 论[lùn] 孤[gū] 愤[fèn] ,
大[dà] 句[jù] 安[ān] 知[zhī] 辱[rǔ] 两[liǎng] 雄[xióng] 。
秦[qín] 甲[jiǎ] 久[jiǔ] 愁[chóu] 荆[jīng] 剑[jiàn] 利[lì] ,
赵[zhào] 兵[bīng] 今[jīn] 窘[jiǒng] 汉[hàn] 旗[qí] 红[hóng] 。
背[bèi] 城[chéng] 不[bù] 敢[gǎn] 收[shōu] 余[yú] 烬[jìn] ,
马[mǎ] 首[shǒu] 翩[piān] 翩[piān] 只[zhī] 欲[yù] 东[dōng] 。