偈[jì] 颂[sòng] 一[yī] 一[yī] 二[èr] 首[shǒu] 其[qí] 三[sān] 三[sān]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释清远 [shì qīng yuǎn]
独[dú] 自[zì] 坐[zuò] 方[fāng] 信[xìn] ,
西[xī] 来[lái] 有[yǒu] 达[dá] 磨[mó] 。
独[dú] 自[zì] 行[xíng] 不[bù] 用[yòng] ,
红[hóng] 莲[lián] 足[zú] 下[xià] 生[shēng] 。
独[dú] 自[zì] 语[yǔ] 分[fēn] 明[míng] ,
向[xiàng] 谁[shuí] 谁[shuí] 肯[kěn] 许[xǔ] 。
独[dú] 自[zì] 参[cān] 刹[chà] 刹[chà] ,
尘[chén] 尘[chén] 示[shì] 指[zhǐ] 南[nán] 。
相[xiāng] 逢[féng] 相[xiāng] 问[wèn] 穷[qióng] 端[duān] 的[de] ,
莫[mò] 道[dào] 山[shān] 僧[sēng] 解[jiě] 放[fàng] 憨[hān] 。