偈[jì] 颂[sòng] 十[shí] 首[shǒu] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释清了 [shì qīng le]
湛[zhàn] 寂[jì] 凝[níng] 然[rán] 透[tòu] ,
孤[gū] 明[míng] 彻[chè] 底[dǐ] 空[kōng] 。
秋[qiū] 风[fēng] 生[shēng] 古[gǔ] 韵[yùn] ,
晓[xiǎo] 月[yuè] 上[shàng] 寒[hán] 松[sōng] 。
量[liáng] 外[wài] 千[qiān] 差[chà] 泯[mǐn] ,
机[jī] 前[qián] 六[liù] 用[yòng] 通[tōng] 。
应[yìng] 缘[yuán] 成[chéng] 底[dǐ] 事[shì] ,
毕[bì] 竟[jìng] 不[bù] 留[liú] 踪[zōng] 。