偈[jì] 颂[sòng] 七[qī] 十[shí] 八[bā] 首[shǒu] 其[qí] 三[sān] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释正觉 [shì zhèng jué]
一[yī] 雨[yǔ] 一[yī] 晴[qíng] ,
底[dǐ] 事[shì] 分[fēn] 明[míng] 。
六[liù] 尘[chén] 昏[hūn] 扰[rǎo] ,
世[shì] 界[jiè] 峥[zhēng] 嵘[róng] 。
一[yī] 心[xīn] 虚[xū] 泊[bó] ,
万[wàn] 法[fǎ] 齐[qí] 平[píng] 。
出[chū] 得[dé] 气[qì] 是[shì] 你[nǐ] 鼻[bí] 孔[kǒng] ,
觑[qù] 得[dé] 破[pò] 是[shì] 你[nǐ] 眼[yǎn] 睛[jīng] 。
有[yǒu] 缘[yuán] 不[bú] 是[shì] 余[yú] 朋[péng] 友[yǒu] ,
无[wú] 用[yòng] 双[shuāng] 眉[méi] 却[què] 弟[dì] 兄[xiong] 。