偈[jì] 十[shí] 六[liù] 首[shǒu] 其[qí] 一[yī] 四[sì]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释士珪 [shì shì guī]
释[shì] 迦[jiā] 弥[mí] 勒[lè] ,
犹[yóu] 是[shì] 他[tā] 奴[nú] 。
临[lín] 济[jì] 德[dé] 山[shān] ,
是[shì] 何[hé] 草[cǎo] 芥[jiè] 。
向[xiàng] 上[shàng] 一[yī] 路[lù] ,
荆[jīng] 棘[jí] 成[chéng] 林[lín] 。
更[gèng] 欲[yù] 翻[fān] 身[shēn] ,
堕[duò] 崖[yá] 落[luò] 堑[qiàn] 。
总[zǒng] 不[bù] 动[dòng] 着[zhe] ,
当[dāng] 处[chù] 活[huó] 埋[mái] 。
生[shēng] 机[jī] 临[lín] 时[shí] ,
翻[fān] 成[chéng] 乱[luàn] 统[tǒng] 。
穿[chuān] 耳[ěr] 胡[hú] 僧[sēng] 葱[cōng] 岭[lǐng] 去[qù] ,
夜[yè] 行[xíng] 踏[tà] 雪[xuě] 马[mǎ] 蹄[tí] 轻[qīng] 。