偈[jì] 三[sān] 首[shǒu] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释有权 [shì yǒu quán]
今[jīn] 朝[zhāo] 结[jié] 却[què] 布[bù] 袋[dài] 口[kǒu] ,
明[míng] 眼[yǎn] 衲[nà] 僧[sēng] 莫[mò] 乱[luàn] 走[zǒu] 。
心[xīn] 行[xíng] 灭[miè] 处[chù] 解[jiě] 翻[fān] 身[shēn] ,
喷[pēn] 嚏[tì] 也[yě] 成[chéng] 师[shī] 子[zǐ] 吼[hǒu] 。
旃[zhān] 檀[tán] 林[lín] ,
任[rèn] 驰[chí] 骤[zhòu] 。
剔[tī] 起[qǐ] 眉[méi] 毛[máo] 顶[dǐng] 上[shàng] 生[shēng] ,
剜[wān] 肉[ròu] 成[chéng] 疮[chuāng] 露[lù] 家[jiā] 丑[chǒu] 。