偈[jì] 六[liù] 十[shí] 三[sān] 首[shǒu] 其[qí] 五[wǔ] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释道宁 [shì dào níng]
门[mén] 外[wài] 春[chūn] 将[jiāng] 暮[mù] ,
园[yuán] 林[lín] 华[huá] 木[mù] 残[cán] 。
灵[líng] 云[yún] 消[xiāo] 息[xī] 在[zài] ,
游[yóu] 子[zǐ] 莫[mò] 颟[mān] 顸[hān] 。
云[yún] 舒[shū] 四[sì] 野[yě] ,
雨[yǔ] 泻[xiè] 长[cháng] 空[kōng] 。
花[huā] 落[luò] 花[huā] 开[kāi] ,
春[chūn] 来[lái] 春[chūn] 去[qù] 。
往[wǎng] 复[fù] 本[běn] 非[fēi] 移[yí] 易[yì] ,
迷[mí] 悟[wù] 岂[qǐ] 有[yǒu] 差[chà] 殊[shū] 。
急[jí] 回[huí] 首[shǒu] ,
不[bù] 须[xū] 疑[yí] 。
嫩[nèn] 竹[zhú] 抽[chōu] 新[xīn] 笋[sǔn] ,
寒[hán] 松[sōng] 长[cháng] 旧[jiù] 枝[zhī] 。
灵[líng] 云[yún] 亲[qīn] 悟[wù] 处[chù] ,
眉[méi] 上[shàng] 更[gèng] 安[ān] 眉[méi] 。