偈[jì] 六[liù] 十[shí] 三[sān] 首[shǒu] 其[qí] 二[èr] 九[jiǔ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释道宁 [shì dào níng]
是[shì] 法[fǎ] 住[zhù] 法[fǎ] 位[wèi] ,
世[shì] 间[jiān] 相[xiāng] 常[cháng] 住[zhù] 。
南[nán] 山[shān] 靉[ài] 靆[dài] 生[shēng] 云[yún] ,
北[běi] 山[shān] 滂[pāng] 沱[tuó] 下[xià] 雨[yǔ] 。
通[tōng] 身[shēn] 是[shì] 口[kǒu] ,
阿[ā] 师[shī] 比[bǐ] 拟[nǐ] 。
徒[tú] 夸[kuā] 唇[chún] 觜[zī] ,
把[bǎ] 定[dìng] 放[fàng] 行[xíng] 。
目[mù] 前[qián] 火[huǒ] 急[jí] 便[biàn] 还[huán] 家[jiā] ,
莫[mò] 认[rèn] 殊[shū] 乡[xiāng] 为[wèi] 故[gù] 里[lǐ] 。
官[guān] 不[bù] 容[róng] 鍼[zhēn] ,
私[sī] 通[tōng] 车[chē] 马[mǎ] 。
幸[xìng] 对[duì] 人[rén] 天[tiān] ,
何[hé] 妨[fáng] 诘[jié] 问[wèn] 。