偈[jì] 六[liù] 十[shí] 九[jiǔ] 首[shǒu] 其[qí] 一[yī] 九[jiǔ]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释道宁 [shì dào níng]
宗[zōng] 门[mén] 妙[miào] 旨[zhǐ] ,
海[hǎi] 口[kǒu] 难[nán] 宣[xuān] 。
简[jiǎn] 要[yào] 提[tí] 撕[sī] ,
知[zhī] 音[yīn] 罕[hǎn] 遇[yù] 。
事[shì] 无[wú] 一[yī] 向[xiàng] ,
理[lǐ] 出[chū] 多[duō] 门[mén] 。
岂[qǐ] 不[bù] 见[jiàn] 道[dào] ,
有[yǒu] 句[jù] 无[wú] 句[jù] ,
如[rú] 藤[téng] 倚[yǐ] 树[shù] 。
树[shù] 倒[dǎo] 藤[téng] 枯[kū] ,
句[jù] 归[guī] 何[hé] 处[chù] 。
深[shēn] 秋[qiū] 帘[lián] 外[wài] 千[qiān] 家[jiā] 雨[yǔ] ,
落[luò] 日[rì] 楼[lóu] 前[qián] 一[yī] 笛[dí] 风[fēng] 。