偈[jì] 六[liù] 十[shí] 九[jiǔ] 首[shǒu] 其[qí] 四[sì] 三[sān]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释道宁 [shì dào níng]
衲[nà] 僧[sēng] 蹊[qī] 径[jìng] ,
千[qiān] 眼[yǎn] 莫[mò] 窥[kuī] 。
鸟[niǎo] 道[dào] 无[wú] 私[sī] ,
经[jīng] 行[xíng] 岂[qǐ] 碍[ài] 。
要[yào] 关[guān] 在[zài] 手[shǒu] ,
通[tōng] 变[biàn] 刹[chà] 那[nà] 。
一[yī] 味[wèi] 醍[tí] 醐[hú] ,
莫[mò] 嫌[xián] 淡[dàn] 薄[báo] 。
有[yǒu] 时[shí] 毗[pí] 卢[lú] 藏[cáng] 内[nèi] ,
优[yōu] 钵[bō] 华[huá] 开[kāi] 。
嗅[xiù] 之[zhī] 不[bù] 闻[wén] ,
是[shì] 何[hé] 境[jìng] 界[jiè] 。
灵[líng] 山[shān] 彷[páng] 佛[fó] ,
少[shǎo] 室[shì] 依[yī] 稀[xī] 。
抖[dǒu] 擞[sǒu] 提[tí] 撕[sī] ,
人[rén] 天[tiān] 兼[jiān] 济[jì] 。