偈[jì] 二[èr] 首[shǒu] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 释择崇 [shì zé chóng]
柴[chái] 鸣[míng] 竹[zhú] 爆[bào] 惊[jīng] 人[rén] 耳[ěr] ,
大[dà] 洋[yáng] 海[hǎi] 底[dǐ] 红[hóng] 尘[chén] 起[qǐ] 。
家[jiā] 犬[quǎn] 声[shēng] 狞[níng] 夜[yè] 不[bù] 休[xiū] ,
陆[lù] 地[dì] 行[xíng] 船[chuán] 三[sān] 万[wàn] 里[lǐ] 。
坚[jiān] 牢[láo] 地[dì] 神[shén] 笑[xiào] 呵[hē] 呵[hē] ,
须[xū] 弥[mí] 山[shān] 王[wáng] 眼[yǎn] 觑[qù] 鼻[bí] 。
把[bǎ] 我[wǒ] 东[dōng] 行[xíng] 却[què] 向[xiàng] 西[xī] ,
南[nán] 山[shān] 声[shēng] 应[yìng] 北[běi] 山[shān] 里[lǐ] 。
千[qiān] 手[shǒu] 大[dà] 悲[bēi] 开[kāi] 眼[yǎn] 看[kàn] ,
无[wú] 量[liàng] 慈[cí] 悲[bēi] 是[shì] 谁[shuí] 底[dǐ] 。