胡[hú] 长[cháng] 文[wén] 给[gěi] 事[shì] 挽[wǎn] 诗[shī] 其[qí] 一[yī]
朝代:宋
[sòng]
作者: 蔡戡 [cài kān]
中[zhōng] 庸[yōng] 天[tiān] 下[xià] 有[yǒu] 胡[hú] 公[gōng] ,
儒[rú] 者[zhě] 端[duān] 宜[yí] 给[gěi] 事[shì] 中[zhōng] 。
华[huá] 国[guó] 高[gāo] 文[wén] 推[tuī] 大[dà] 手[shǒu] ,
回[huí] 天[tiān] 谠[dǎng] 论[lùn] 罄[qìng] 孤[gū] 忠[zhōng] 。
晨[chén] 班[bān] 玉[yù] 笋[sǔn] 人[rén] 何[hé] 在[zài] ,
夜[yè] 赐[cì] 金[jīn] 莲[lián] 事[shì] 已[yǐ] 空[kōng] 。
惆[chóu] 怅[chàng] 故[gù] 园[yuán] 招[zhāo] 隠[yǐn] 地[dì] ,
唯[wéi] 余[yú] 猿[yuán] 鹤[hè] 怨[yuàn] 西[xī] 风[fēng] 。