和[hé] 友[yǒu] 人[rén] 忆[yì] 洞[dòng] 庭[tíng] 旧[jiù] 居[jū]
朝代:唐
[táng]
作者: 刘沧 [liú cāng]
客[kè] 舍[shè] 经[jīng] 时[shí] 益[yì] 苦[kǔ] 吟[yín] ,
洞[dòng] 庭[tíng] 犹[yóu] 忆[yì] 在[zài] 前[qián] 林[lín] 。
青[qīng] 山[shān] 残[cán] 月[yuè] 有[yǒu] 归[guī] 梦[mèng] ,
碧[bì] 落[luò] 片[piàn] 云[yún] 生[shēng] 远[yuǎn] 心[xīn] 。
谿[xī] 路[lù] 烟[yān] 开[kāi] 江[jiāng] 月[yuè] 出[chū] ,
草[cǎo] 堂[táng] 门[mén] 掩[yǎn] 海[hǎi] 涛[tāo] 深[shēn] 。
因[yīn] 君[jūn] 话[huà] 旧[jiù] 起[qǐ] 愁[chóu] 思[sī] ,
隔[gé] 水[shuǐ] 数[shù] 声[shēng] 何[hé] 处[chù] 砧[zhēn] 。