和[hé] 提[tí] 刑[xíng] 赵[zhào] 学[xué] 士[shì] 探[tàn] 梅[méi] 三[sān] 绝[jué] 其[qí] 二[èr]
朝代:宋
[sòng]
作者: 范仲淹 [fàn zhòng yān]
静[jìng] 映[yìng] 寒[hán] 林[lín] 晚[wǎn] 未[wèi] 芳[fāng] ,
人[rén] 人[rén] 欲[yù] 看[kàn] 寿[shòu] 阳[yáng] 粧[zhuāng] 。
玉[yù] 顔[yán] 须[xū] 傍[bàng] 韶[sháo] 春[chūn] 笑[xiào] ,
莫[mò] 鬭[dòu] 严[yán] 风[fēng] 与[yǔ] 恶[è] 霜[shuāng] 。